Hồi ký của tình nguyện viên nước ngoài giảng dạy tiếng Anh tại trường Trưng Vương (nhắp chuột để xem chi tiết)
Ngày cập nhật 06/10/2014
GIẢNG DẠY TIẾNG ANH
TẠI TRƯỜNG TRƯNG VƯƠNG
(Bài
viết của Giáo viên tình nguyện: Noemi Sanchez)
Tổ chức
GCSF (Qũy phục vụ cộng đồng toàn cầu) đã điều phối tôi tham gia tình nguyện
giảng dạy Tiếng Anh cho Học Sinh trường Trưng Vương từ lớp 1 đến lớp 11 trong
suốt bảy tuần qua. Đây là một trong nhiều dự án của GCSF nhằm giúp Học Sinh ở
TP Đông Hà cải thiện các kỹ năng sử dụng Tiếng Anh. Đây là tuần tình nguyện hè
cuối cùng của tôi và tôi bắt đầu cảm giác nhớ nhung, lưu luyến ngôi trường này.
Toàn thể cán bộ, lãnh đạo, giáo viên, nhân viên và học sinh của nhà trường đã
tiếp đón tôi rất chân tình, ấm áp. Khi tôi đặt chân đến bất cứ lớp học nào tôi
luôn được chào đón bởi những cái vẫy tay xin chào. Sự thân thiện và nhiệt tình
của tất cả thành viên ở trường khiến tôi bất ngờ và vô cùng cảm kích.

Nhà
trường đã bố trí cho tôi một căn phòng rộng rãi, tiện nghi ở dãy nhà 5 tầng và
được phục vụ miễn phí các bữa ăn sáng và trưa tại canteen. Nhà trường gửi cho
tôi thời khóa biểu giảng dạy hàng tuần với những chủ đề riêng tương ứng với
từng khối lớp. Chẳng hạn như hôm nay tôi dạy 4 tiết: khối lớp 4 nói về chủ đề giao thông, lớp 2
học cách hỏi về thời gian, lớp 9 nói về các ngày lễ và lớp 1 học về hình khối.
Mỗi khi tôi giảng dạy đều có giáo viên tiếng Anh của trường hỗ trợ về phương
pháp và quản lý lớp học. Cách thức tổ chức bài dạy ở các lớp học theo một bố
cục nhất quán. Chúng tôi dành ra một nửa thời gian đầu để dạy từ mới, thời gian
còn lại các em sẽ được tham gia các trò chơi nhằm rèn luyện, củng cố kiến thức
và gây hứng thú học tập. Giờ đây khi thời gian công tác ở trường sắp kết thúc,
tôi nhìn lại và nhận ra rằng những gì bọn trẻ học được vượt ngoài sức tưởng
tượng của tôi.

Những kiến thức mà học sinh các khối 3, 4, 5 biết được luôn
luôn khiến tôi phải ngạc nhiên. Các em đã nhớ gần hết các từ mà tôi đã dạy. Đây
là cấp học có năng lực sử dụng tiếng Anh tốt nhất bởi các em đã được học tiếng
Anh từ rất sớm, còn những học sinh lớn hơn thì không được như vậy. Thật ra tôi
gặp khó khăn một chút với lớp 11 về cách quản lí lớp và khả năng sử dụng Tiếng
Anh của các em còn hạn chế. Thỉnh thoảng tôi cũng gặp không ít khó khăn đối với
học sinh lớp 1 vì khả năng tập trung vào bài giảng của chúng không lâu. Sau
những giờ dạy như thế, tôi muốn nằm nhoài ra bãi cỏ trước sân trường vì mệt
mỏi. Tuy nhiên, với sự thông minh và những nụ cười hồn nhiên cùng với giọng nói
trong trẻo cứ vang lên trong đầu khiến tôi yêu bọn trẻ vô cùng. Mỗi khi tôi đi
bộ dưới sân trường qua dãy nhà tiểu học, bọn trẻ đều chạy theo tôi, chào đón
tôi bằng cách đọc to những từ mà tôi dạy chúng ngày hôm trước: “a bicycle”,
“yellow”, “cat”. Đây quả thực là những trải nghiệm vô cùng đáng yêu.
Các em
lớp 1 đương nhiên là những học sinh đáng yêu nhất, nhưng tôi cũng rất gần gũi
với những lớp học khác. Lần đầu tiên tôi dạy lớp 9, các em nhiệt tình hát tặng
tôi các ca khúc tiếng Anh có hiện lời trên màn hình (karaoke). Dĩ nhiên bọn trẻ
cũng muốn tôi đáp lại. Lộc-một trong những cậu bé hát tặng tôi đầu tiên- đã
mang cho tôi một cây bút lông và đề nghị tôi sử dụng nó như micro khi hát. Các
em lớp 8 thì dạy tôi nhiều cụm từ tiếng Việt thông dụng. Chúng tôi thích bàn
luận về bóng đá và giải ngoại hạng Anh vì tôi là một fan hâm mộ của đội bóng
Arsenal. Hiền, một bạn giỏi tiếng Anh, đề nghị tôi ngồi ăn trưa cạnh các bạn
mỗi ngày tại canteen để dạy tôi Tiếng Việt. Quốc Khánh, một trong những học
sinh khối 2, là người đầu tiên trong trường biết tên tôi. Mỗi khi thỉnh thoảng
vô tình bắt gặp tôi đang dạy ở lớp nào đó, em khẽ gọi tên tôi từ phía ngoài và
tôi nhìn ra cửa sổ thì bắt gặp khuôn mặt nhỏ nhắn đầy háo hức của cậu ấy. Hôm
nay là tiết dạy cuối cùng của tôi tại lớp 2C, bọn trẻ đã tặng tôi nhiều bức vẽ
thậm chí có cô bé còn vẽ cả bố mẹ và viết số điện thoại liên lạc lên bức tranh
của mình.
Không chỉ được chào đón nồng nhiệt từ phía học sinh mà các Giáo
Viên ở đây thật tuyệt vời. Họ sẵn sàng giúp đỡ những lúc tôi cần và kết bạn với
tôi nữa. Ngày đầu tiên tôi đến đây, cô Linh, một trong những giáo viên tiếng
Anh của trường đã dẫn tôi đi ăn sáng. Các Giáo viên dạy cùng tôi cũng mời tôi
đến nhà ăn trưa. Cô Hương (Phó Chủ tịch Hội đồng Quản trị) đã chuẩn bị một bữa
tiệc cho tôi và tôi đã gặp mặt gia đình cô ấy. Chủ tịch HĐQT thì đưa tôi đi dã
ngoại và bơi tại biển cùng với gia đình của ông ấy; và nhiều giáo viên khác ở
trường cũng đã mời tôi đi uống cà phê cùng họ
Mùa hè ở Trưng Vương thật sự là một
trải nghiệm vô cùng đáng nhớ. Phải nói rằng cả người lớn và trẻ con tôi đã gặp
và kết bạn có ảnh hưởng rất lớn trong cuộc đời tôi. Không có từ ngữ nào có thể
diễn tả hết lòng biết ơn của tôi dành cho GCSF và các cộng sự vì đã sắp xếp cho
tôi có được cơ hội gặp gỡ quý giá này (chỉ có một lần trong đời). Trường Trưng
Vương luôn giữ một ví trí đặc biệt nhất trong trái tim tôi.
Bản gốc: http://gcsfngo.wordpress.com/2013/07/25/teaching-at-trung-vuong-school/
Leave
a reply
Noemi Sanchez
For the past 7 weeks, I have been teaching
English to kids grades 1 through 11 at Trung Vuong
School, here in Dong Ha.
My volunteering was coordinated by GCSF, one of their many projects to help
improve the English skills of children in Dong Ha. This is my last week in the
summer session, and I am already starting to feel myself missing my students.
The entire school, the students, teachers, and staff have been unbelievably
welcoming. This entire summer, everywhere I went in the school I was followed
by a wave of “hello’s!” I could not have asked for a better, more heartwarming
teaching experience.
I was provided with a huge room and bathroom in
the top floor of the school, and free breakfast and lunch at the cafeteria. The
school gave me a weekly schedule, with daily topics and classes. For example,
today I taught four classes. The 4th graders learned about
transportation, the 2nd graders learned how to tell time, the 9th
graders learned about different holidays, and the 1st graders
learned shapes. When I teach a class, there is always a Vietnamese teacher
there to help me if the children don’t understand, or if they need to be
disciplined. The classes are structured similarly. We spend around half of the
time learning vocabulary and phrases, and the second half playing some kind of
game to help them learn. Now that the entire summer has past, I look back at
everything my students have learned and can’t believe how much we have covered.
I was always surprised by how much the 3rd,
4th, and 5th graders knew. They would sometimes already
know most of the words I would teach them. These grades are actually the most
proficient at English, because the smaller children are just beginning school
and the older children were not taught English when they were younger. In fact
my hardest class was the 11th graders, because they were not only
hard to keep control of, but their English skills were also the lowest. On the
other side of the spectrum were the first graders, whose attention span was
definitely not 1 hour long at the last period of the day. I would always feel
like lying down in the schoolyard grass from exhaustion after teaching the
first graders. However, their brilliant and inexhaustible smiles and shouts of
the little words we learned made loving them irresistible. Every time I walked
across the schoolyard to the primary school side, a crowd of little munchkins
would run out to welcome me yelling out the words they had learned the day
before, “a bicycle!”, “yellow!”, “cat!” It really is the most endearing
experience.
The 1st graders evidently have the
cuteness aspect going for them, but I also had other classes that I became very
close with. The first time I taught the 9th grade class they insisted
on serenading me, and singing several karaoke songs. I then of course had to
reciprocate the following class.
One of the boys, Loc, who mostly sang for me the
first time, brought a brush for me to use as a microphone. The 8th
grade class has taught me many many Vietnamese phrases. We like to talk about
football and the Premier League, as I am a huge Arsenal fan. Hien, a very good
English speaker, insists on me sitting with them for lunch at the cafeteria
everyday to teach me more Vietnamese. The second graders are also some of the
sweetest children ever. One of the boys of class 2A, Quoc Khang, was the first
person to learn my name in the school. After that, several times I would be
teaching a class and hear a little voice calling my name, only to look at the
window and see his eager little face. Today, I taught class 2C for the last
time, and the little girls gave me a stack of drawings princesses and flowers
thick as a book! One little girls even put her mom, dad, and home phone number
on her drawing.
The amazing welcoming was not just from the
students either. The teachers were so great in helping me with whatever I
needed and offering their friendship.
My very first day here, Linh, one of the English
teachers took me out to breakfast. I was also invited to one of my fellow
teacher’s home for lunch one day. Miss Huong prepared a real feast for me, and
I was able to meet her family. The principal of the school took me to the beach
with his family for a picnic and a swim. And many teachers were constantly
asking me to go to coffee with them.
This summer at Trung Vuong has been absolutely
incredible. To say that the adults and children I have met and befriended have
had a great impact on my life is the understatement of the century. No words
can express my gratitude towards GCSF for arranging this once in a lifetime
opportunity, and towards the people who made it what it was. Trung Vuong will
always hold a special place in my heart.